Trên đại lục Nam Mỹ bao la có một dòng sông lớn, như con rắn khổng lồ ngày đêm gào thét, với khí thế hào hùng cuồn cuộn ngàn năm không nghỉ đổ nước vào lòng đại dương. Đó là dòng sông có lưu lượng lớn nhất trên thế giới, sông Amazôn. Hơn 400 năm nay, kể từ khi các nhà hàng hải Tây Ban Nha phát hiện ra, con sông lớn cuồn cuộn sóng trào này và cả một vùng hàng 2,8 triệu cây số vuông rừng rậm bao phủ quanh nó, dung mạo biến hoá khôn lường của nó, và những truyền thuyết kỳ lạ quanh nó, đã thu hút biết bao những nhà tham hiểm trên thế giới hết đợt này đến lớp khác, tìm đến để du lịch, nghiên cứu và săn tìm kho báu. Người Inca là một nhánh của ngườiNam Mỹ. Giữa thế kỷ 15, ngườixây dựng được một đế quốc Nam Mỹ, với trung tâm là nước Pêru ngày nay, và trai rộng trên một diện tích tới 800.000 km2. Tại thủ đô Cuxơkô của nó có đền thờ hùng vĩ được trang trí bằng vàng ngọc châu báu và “Công viên hoàng kim” lộng lẫy huy hoàng.,. Trong truyền thuyết của người Anh Điêng.
Vào một ngày của năm 1511, khi nhà tham hiểm Tây Ban Nha Ban Vôya đang sướng điên người vì mới kiếm được từ người Anh Điêng một hũ vàng kha khá, thì một vị tù trưởng đứng tuổi ởtrước mặt nói: “Đây chính là những thứ khiến các ông phải rời bỏ quê hương, chấp nhận ra sự nguy hiểm đến tính mạng để mong kiếm được đó ư? Tôi có thể bảo với các ông, có một đất nước, dân chúng dùng vàng để làm ra những vật dụng ngày như dụng cụ ăn uống… ở nơi ấy chỗ nàocũng đầy vàng”.
Vị tù trưởng chỉ tay về phía xa xa, và Bauvôya nhận ra đó là vùng rừng rậm Amazon. Dể tìm kiếm đất nước như huyền thoại ấy, đất nướcInca, những người Tây Ban Nha tham lam lớp nàyđến lớp khác mạo hiểm trong rừng rậm Amazôn; Nhưng chỉ có rắn độc và thú dữ rừng hoang nhiệt đới là rình rập họ, thỉnh thoảng tấn công ám hại họ. Rồi có cả bộ lạc ăn thịt người hoang dã rình rập tập kích họ. Nơi rừng rậm âm u hoang dã này, mỗi bước đi là tràn đầy nguy hiểm chết chóc. Khi mà những ngườithực dân Tây Ban Nha thèm thuồng nhưng đã chán nản vì sợ hãi, thì một cuộc nội chiến tàn khốc trong lòng đế quốc Inca đã đem đến cho họ cơ hội may mắn. Sau khi biết được tin đó, tháng 9 năm 1532, trùm thực dân Tây Ban Nha Pisarô đã chỉ huy hơn 160 binh sỹ vượt qua dãy núi Anđêxơ vách núi dựng đứng, cao 3.500 mét so với mực nước biển, tiến vào đất nước mà những ngườichâu Âu chưa bao giờ tới trước đó. Không gặp phải bất cứ sự kháng cự nào, Pisarô đem quân tiến vào thị trấn quan trọng miền Bắc của người Inca, thị trấn Casamanca. Pisarô xảo quyệt đặt bẫy phục kích bắt sống vua Ataoanphan của người Inca, sau đo bắt ép ông ta phải dùng nhiều vàng để chuộc mạng, bắt người Inca phải đem số vàng bạc chất đầy vào nhà ở của Ataoanphan. Để chuộc cho được nhà vua của mình về, những ngườiInca ngày đêm không nghỉ vận chuyển vàng bạc từ khắp nơi đổ về Casamanca. Số lượng vàng bạc mà người Inca phải giao nộp đã lên tới 13.265 cân Anh ( 1 cân Anh=0,454 kg -ND), còn số bạc trắng là 26.000 cân Anh. Thu được một lượng vàng bạc lớn chưa từng có như vậy khiến cho bọn thực dân Tây Ban Nha sướng điên người. Chỉ cần một đơn vị quân đội nhỏ như vậy mà lại thuđược những khoản chiến lợi phẩm khồng lồ như thế, có thể nói là trong lịch sử thế giới chưa bao giờ có.Tuy đã bát chẹt đủ số vàng bạc, song Pisarô vẫn bội tín, quyết định giết hại vị vua “vua Mặt Trời” cuối cùng của người Inca.
Đọc thêm tại : http://hientuongbian365.blogspot.com/2015/06/ly-do-kho-bau-hoang-cung-priamox-o-duoi.html