Ngài linh mục và Mari lấy ra từ nghĩa địa ngầm rất nhiều những đồng tiền vàng và đồ trang sức. Tất cả việc làm đó đều rất kín đáo, không sơ hở một tí nào, không một ai biết được. Sau đó họ lấp cửa đường hầm lại. Hai người còn đặt ra một phương án che giấu người đời. Linh mục Bêrangiơ đầu tiên đi mấy nước Tây Ban Nha, Bỉ, Thụy Sĩ, Đức, dùng đồng vàng đổi lấy tiền mới đang lựu hành, sau đó dùng danh nghĩ của Mari gửi qua bưu cục thị trấn Đêcuêgia. Chẳng bao lâu, đến năm 1893, linh mục Bêrangiơ đã trở thành nhà triệu phú. Ông ta cho xây lại nhà thờ, trang thiết bị trong ngoài đều đàng hoàng đẹp đẽ, xây dựng lại nhà ở, thiết kế phòng nghỉ mát trong khuôn viên có suối phun nước, có giả sơn, cây cối…
Ông mua ruộng, mua nhà, bỏ tiền xây tường vây cho nghĩa trang. Tất cả công trình đó đều tiến hành dưới tên của Mari Đơnađô. Bêrangiơ lấy Mari làm vợ. Mari xinh đẹp mê hồn bỗng chốc trở thành đệ nhất phu nhân của Rennétbua. Tất cả những điều thay đổi đột ngột đó dẫn đến sự chú ý của người đời. Giàu phất lên quá nhanh chóng cũng đem lại rất nhiều phiền phức. Đầu tiên là thị trưởng, rồi đến giáo chủ, đại giáo chủ, rồi cả giáo hoàng đều hỏi đến ông ta. Thị trưởng Rennétbua tìm linh mục Bêrangiơ thẩm vấn về nguồn gốc những của cải, lại còn chỉ trích Bêrangiơ tham ô, lãng phí công quỹ, làm hỏng cả nghĩa trang. Ngài linh mục bằng sự bẻm mép đã trả lời ngài thị trưởng rằng, mình được kế thừa tài sản của ông chú ở Nam Mỹ, rồi tặng ngài thị trưởng 5.000 đồng vàng (năm 1914 tương đương với 5 triệu phrăng). Thế là ngài thị trưởng cũng không hỏi thêm gì nữa. Ngài đại giáo chủ Bilarơ của thành phốCaccaxton phụ trách quản hạt thành phố Rennétbua của giáo hội, cũng cảm thấy không yên lòng về những việc làm của linh mục Bêrangiơ thuộc giáo phận của mình. Bởi vậy, ngài cũng cử người đến điều tra. Nhưng tiền vàng, rượu ngon và các món nhậu ngon lành của Bêrangiơ đã làm cho cuộc điều tra đó cũng chỉ chiếu lệ. Cả đến ngài đại giáo chủ Bilarơ cũng nhận được một món tiền vàng, và từ đó ngài cũng ngọng miệng. Thế là tất cả đều rất thuận lợi. Năm 1897 linh mục Bêrangiơ khởi công xây dựng biệt thự Bêđania. Toà biệt thự có cả tường vây và lầu tháp, toàn bộ chi phí hết 1 triệu đồng vàng. Để quanh năm có thể được thưởng thức hoa tươi, ngài linh mục còn cho xây một nhà ấm trồng hoa, và ngài đặt buồng tắm thật là sang để tắm rửa cho thoải mái.
Người kế thừa đại giáo chủ Bilarơ là ngài giáo chủ Đơ Bosairen, sau khi nhận chức, việc đầu tiên là ngài đòi linh mục Bêrangiơ phải giải thích tất cả mọi việc làm của mình. Nhưng ngài linh mục Bêrangiơ không để ý đến yêu cầu đó; mà cứ tiếp tục việc làm của mình, về sau giáo hoàng Rôma nghe biết việc đó, yêu cầu toà án Rôma điều tra, Linh mục Bêrangiơ bị đưa ra tòa án Rôma. Cuối cùng, tòa án Rô-ma tuyên bố đình chỉ chức vụ linh mục đối với Bêrangiơ. Nhưng Bêrangiơ cũng không để ý. Ông ta tiếp tục làm lễ Misa, cầu nguyện ngay tại biệt thự của mình. Rất lạ là dường như tất cả giáo dân trong vùng đều đến cầu nguyện, làm lễ Misa tại nhà ông ta, khiến cho linh mục mới được bổ nhiệm về giáo xứ thật khó xử. Và phải thề rằng sẽ không bao giờ đến Rennétbua nữa.
Đọc thêm tại : http://hientuongbian365.blogspot.com/2015/06/noi-cat-giau-158-trieu-ong-tien-vang.html