Quốc vương càng được tôn quý. Ngài mặc những trang phục gấm vóc lộng lẫy, đàng hoàng. Có lúc đầu đội mũ vàng, cũng có lúc đội chiếc mũ được tết bằng hoa nhài và các thứ hoa khác. Những đồ trang sức được đeo trên người mới thực là quý giá: Nào là trân châu đá quý,, nào nhẫn, vòng, lắc, kiềng, vàng ngọc… Sứ thần nước ngoài hoặc thần dân muôn gặp nhà vua, thì hãy ngồi chờ nơi chiếu, ngày hai lần ngài lâm triều.
Ngài vào triều trên một cỗ xe bằng vàng, trong tiếngnhạc vui vẻ du dương. Lúc ngài tới thì tiếng tù và vang lên lảnh lót, các quan chắp tay cúi lạy. Khi ngài đã vào an toạ ở tấm da sư tử thì tiếng tù và mới dừng lại. Lúc đó mọi người mới được ngẩng đầu nhìn sự uy nghi của ngài, và bẩm báo mọi việc để ngai xử lý…
Những tình tiết trên đây là do Chu Đạt Quan miêu tả trong cuốn “Chân Lạp phong thổ ký”. Qua đó được biết, người Khơme không những có sức mạnh dồi dào, mà còn là một dân tộc có trật tự, có pháp luật, dân số lúc đó đã có tới khoảng 2 triệu người.
Thế rồi năm 1431 người Xiêm La đã tấn công họ, vây hãm thành Ăngkor suốt 7 tháng và vơ vét sạch toàn bộ những thứ quý giá rồi rút đi. Đến năm sau họ quay lại thành Ăngkor thì cả thành phố đều trống rỗng chẳng những không có một bóng người mà cả đến súc vật cũng không có.
Vậy thì những người ở thành Ăngkor đã đi đâu hết?
Truyền thuyết khác nhau. Có người cho rằng, có khả năng đã xảy ra một nạn dịch bệnh khủng khiếp, giết chết phần lớn cư dân. Những người may mắn sống sót đã hỏa thiêu hết xác chết để tránh dịch bệnh lan truyền, rồi sau đó ôm mối đau thương mà đi nơi khác sinh sống. Có người lại cho rằng, trong nước đã xảy ra một trận nổi loạn quy mô lớn, dân trong nước chém giết lẫn nhau mà chết hết. Thế nhưng lại không tìm thấy một xácchết nào, thực khó mà tưởng tượng được,
Cũng có quan điểm cho rằng, sau khi quân Xiêm La đánh chiếm thành Ăngkor, họ đã bắt hết dân chúng đi làm nô lệ ở một nơi nào đó. Thế nhưng, chẳng nhẽ trẻ nhỏ và người đau yếu cũng bị bắt làm nô lệ?